Gạ địt em hàng xóm Jinguuji Nao nõn nà, chơi mà đâu biết là không thể… Tôi lại nhớ đến Mai, nhớ khắc khoải. Nhưng không phải nhớ con người, mà nhớ cái cảm giác lạnh lẽo và đơn côi. Hơn một năm trước, cũng diện kiến bố mẹ, cũng những lời nói như cứa vào tim, quán cũ, chai rượu, một mình,Lên đỉnh mỗi ngày cùng vợ hàng xóm Jinguuji Nao thiếu thốn và những suy nghĩ hằn học cuộc đời – nó cho tôi sự nghiệp, cho tôi một gia đình yêu thương, thì lấy đi của tôi tất cả tình cảm riêng, không phản bội thì cũng vì những thứ định kiến và suy nghĩ đầy toan tính. – Làm gì mà ôm chặt thế! Em khó thở. – Bố mẹ hôm qua có mắng mỏ gì em không? – Có. Bố mẹ bắt em về xin vào Bảo hiểm hoặc vào trường anh Huy dạy. – Thế em nói sao? – Em khóc nhè. – Hahaha. Khóc nhè á? – Anh không biết thì thôi, khóc nhè hay mà.