Giám đốc nứng cặc và em nhân viên Natsu Igarashi nứng lồn, mát nó, từng tí một, tí một. Nhưng Valentine này cũng là một ngày buồn nữa, khi không có em bên cạnh. Cầm bó hoa hồng và phong kẹo chocolate trên tay, tôi tần ngần đứng trước ngõ vào nhà em từ sớm. Cứ chần trừ giữa gặp và không gặp? Câu hỏi cứ lặp đi lặp lại trong đầu. Không gặp thì đến đây làm cái quái gì? Đêm đông rét mướt thế này? Mà gặp thì cũng để làm cái gì? Để ôm ấp nhau rồi em phải khóc lóc suốt đêm à? Điện thoại của Phương đến từ bao giờ mà tôi chẳng hay. Từ xa tôi chỉ nhìn thấy lờ mờ hình như em đang ngồi vắt vẻo trên lan can: – Cún ơi???? – Anh đây. Mèo đang làm gì đấy? – Đang gọi điện đòi quà đây! – Đi vào nhà đi không ngồi ngoài lạnh lắm! – Hả? Anh nhìn thấy em à? – À, Sếp già dê và nữ trưởng phòng Natsu Igarashi thèm cặc Không. Anh