Thỏa mãn ham muốn giúp em đồng nghiệp Riho Fujimori nõn nà, lấy ra cái gì. Tôi có hai điện thoại nên lúc này một chiếc đã được bật để ghi hình như đã hứa với cô Dung. Anh Trung cũng đã dắt ông cụ nhà họ Đào vào sân nhưng tôi ra hiệu cho họ cứ ở ngoài sân chờ, Thỏa mãn ham muốn giúp nữ nhân viên Riho Fujimori vắng chồng đừng phá rối tinh thần của bác… – Cái này… cái này… chẳng phải là của bà ấy sao. – Bác đã nhớ ra? – Bà ấy là mối tình đầu của tôi là người tôi yêu nhất. Còn bà nhà tôi sau này thì là người tôi chịu ơn nhiều nhất, sống với nhau nhiều năm cũng có tình cảm. Phải mất rất lâu thì tôi mới dần dần nhớ lại